Snap
Southeast
Asia Bike Tour

Chạm Đỉnh Đam Mê
Khám Phá Chính Mình
Đạp Xe Xuyên Lục Địa
(Touch the Peak of Passion
Discover myself
The Transcontinental Bike Ride)

Ngày 1 tháng 12 năm 2025

sẽ là một ngày đáng nhớ khi tôi và người bạn tri kỷ, Nguyễn Tuấn, chính thức khởi động chuyến hành trình "Southeast Asia Bike Tour". Đây không chỉ là một chuyến đi đơn thuần, mà còn là một cuộc khám phá sâu sắc về bản thân, về những giá trị đã tích lũy trong suốt nửa thế kỷ qua. Chuyến phiêu lưu đạp xe xuyên 6 quốc gia Đông Nam Á này là minh chứng cho việc tuổi tác không phải là rào cản, mà là động lực để chúng tôi sống trọn vẹn và không hối tiếc.

Sau bao năm bươn chải và những chuyến đi xuyên Việt đầy kỷ niệm, chúng tôi hiểu rằng cuộc đời giống như một chuyến tàu, mỗi ga đến đều mang lại một bài học. Giờ đây, ở ngưỡng 50, chúng tôi không chỉ đạp xe trên những con đường, mà còn đạp xe trên hành trình của sự tỉnh thức, của lòng thiện lành và của một đời sống không còn gì phải hối hận.

Việt Nam – Vết sẹo và ký ức ùa về

Chặng đường đầu tiên trên quê hương Việt Nam gợi lại những ký ức không thể nào quên. Những con đường quen thuộc, những gương mặt thân thương, những vết sẹo đã in hằn trên da thịt và trong tâm trí không chỉ là dấu vết của tuổi trẻ bồng bột mà còn là bài học về sự kiên cường, về cách chúng tôi đã học được cách buông bỏ những điều không còn thuộc về mình, và sống trọn vẹn từng khoảnh khắc. Đây là nền tảng vững chắc để chúng tôi tiếp tục hành trình lớn hơn phía trước.

Tôi ngắm nhìn lá cờ đỏ sao vàng trên chiếc xe đạp, biểu tượng của một dân tộc kiên cường, đã trải qua bao thăng trầm nhưng vẫn vươn lên. Lá cờ ấy không chỉ là niềm tự hào dân tộc, mà còn là lời nhắc nhở về sự kết nối, về những gì thiêng liêng và trường tồn hơn cả bản thân mỗi con người.


Lào – Tìm thấy sự bình yên giản dị

Khi đặt chân đến đất nước Lào, chúng tôi mong sẽ được đắm mình trong không gian yên bình và chậm rãi. Những ngôi chùa cổ kính, dòng sông Mekong hiền hòa và nụ cười hiền lành của người dân sẽ mang lại những trải nghiệm khác biệt, giúp chúng tôi tìm thấy sự tĩnh lặng trong tâm hồn. Nơi đây có lẽ sẽ dạy chúng tôi thêm về sự thấu hiểu, về cách tận hưởng những điều giản dị trong cuộc sống và trân trọng những mối quan hệ dù thoáng qua.


Thái Lan – Hương vị cuộc đời đa sắc

Thái Lan với sự pha trộn giữa truyền thống và hiện đại sẽ mang đến cho chúng tôi nhiều hương vị cuộc đời đa dạng. Từ những đền đài tráng lệ đến những khu chợ đêm sầm uất, mỗi bước chân đều là cơ hội để gặp gỡ những con người mới, lắng nghe những câu chuyện mới. Đây là nơi chúng tôi tìm thấy thêm nhiều lý do để yêu thương cuộc sống vào mỗi sáng sớm, không băn khoăn hay phán đoán, chỉ đơn giản là cảm nhận và trải nghiệm.


Malaysia và Singapore – Nhìn lại giá trị cuộc sống

Đến với Malaysia và Singapore, hai quốc gia có sự phát triển vượt bậc, chúng tôi muốn được chứng kiến một bức tranh khác về cuộc sống. Đây là cơ hội để nhìn nhận lại những giá trị vật chất và tinh thần đã theo đuổi suốt những năm qua. Liệu những điều chúng tôi từng nghĩ là quan trọng có còn đúng nữa không? Chuyến đi này giúp chúng tôi tiếp tục tìm lại chính mình giữa những guồng quay mới, để hiểu rằng cuộc đời không phải là nơi để chạy trốn, mà là để tìm thấy bản thân.


Indonesia – Điểm kết nối tâm hồn

Điểm đến cuối cùng là Indonesia, với vẻ đẹp hùng vĩ của núi lửa, sự đa dạng của các hòn đảo và nền văn hóa phong phú. Hành trình ở đây có thể là đỉnh cao của những trải nghiệm và ký ức đã tích lũy. Đây cũng là nơi chúng tôi có thể cảm nhận sâu sắc hơn về "nghiệp" - những gì đã nghĩ, đã nói, đã làm. Mỗi cuộc gặp gỡ, mỗi cảnh quan sẽ là một mảnh ghép hoàn chỉnh cho hành trình.

Tôi từng tự hỏi, nếu một trăm năm sau, chẳng ai còn nhớ tôi là ai, cuộc sống tôi đang sống có vô nghĩa? Tên tôi rồi sẽ chỉ là một dòng mờ nhạt trong dữ liệu lưu trữ. Người tôi từng ôm vào lòng với tất cả yêu thương, một ngày nào đó, cũng sẽ rời xa cõi đời này. Ngôi nhà tôi dốc cả đời để xây, sẽ trở thành mái trú cho một người xa lạ. Thứ tôi từng nắm chặt gọi là của tôi, thật ra chỉ là thứ đời cho tôi mượn, trong chốc lát.’

Tôi nhận ra, mình sẽ yêu trọn vẹn hơn, không phải vì tình yêu là mãi mãi, mà vì tôi biết sẽ đến lúc tôi phải buông tay. Tôi sẽ sống tử tế hơn, không phải để được ghi nhớ, mà vì tôi hiểu chẳng điều gì thật sự thuộc về tôi cả.

Phạm Công Quỳnh